むかし、むかし、ある所に正直者ですが、運の悪い男が住んでいました。朝から晩まで、働けど働けど、貧乏で運がありませんでした。
ある日のことです。男は、最後の手段として、飲まず食わずで、観音さまにお祈りしました。
すると、夕方暗くなった時、観音さんが目の前に現われ、こう言いました。
「あなたは、このお寺を出るとき、転がって何かをつかみます。それを持って西に行きなさい。」
確かに、男は、お寺を出ようとしたとき、転がって、何かをつかみました。それは、一本のわらでした。
何の役にもたたないと思いましたが、男は、わらを持って西に歩いて行きました。あぶが飛んできました。男はあぶをつかまえると、わらの先に縛りつけ、また歩いて行きました。
町にやってくると、赤ん坊が、わらの先のあぶを見て、泣き止みました。うれしそうな赤ん坊を見て、男は、わらを赤ん坊にやりました。代わりに、赤ん坊のお母さんから、男はミカンを三つもらいました
ミカンを三つ持って、男はさらに西に歩いて行きました。しばらく行くと、娘さんが道端で苦しんでいるのを目にしました。水を欲しがっていたので、男はミカンをあげました。じきに、娘さんはよくなりました。代わりに、男は、きれいな絹の布をもらいました。
絹の布を持って、男はさらに西に歩いて行きました。しばらく行くと、サムライと元気のない馬に出会いました。美しい布を見て、サムライは、馬と交換するよう言うと、布を持って東の方へ行ってしまいました。男が、夜通し馬の面倒を見てやると、馬は、朝には元気になっていました。
馬を連れて、男はさらに西に歩いて行きました。城下町にやってくると、長者さんが、馬を見てたいそう気に入りました。男は長者さんの家に招かれました。娘さんが、長者さんと男に、お茶を持ってきました。
何と、男がミカンをあげた娘さんでした。長者さんは、不思議な縁と男のやさしさに心打たれ、娘を男に嫁がせることにしました。 男は、観音さまに言われたとおり、わら一本で長者になりました。男は、生涯、わら一本粗末にすることはありませんでした。村人からは、「わらしべ長者」と呼ばれました。めでたし、めでたし。
Triệu phú bó rơm
Ngày xửa ngày xưa, ở một ngôi làng nọ, có một người đàn ông sống trung thực nhưng lại vô cùng xui xẻo. Dù làm việc chăm chỉ từ sáng đến tối, anh vẫn nghèo khổ và không có chút may mắn nào.
Một ngày kia, anh quyết định dùng đến biện pháp cuối cùng. Anh nhịn đói, không uống nước, và đến trước tượng Quan Âm để cầu nguyện.
Khi trời nhá nhem tối, bỗng nhiên Quan Âm hiện ra trước mặt anh và nói:
“Khi rời khỏi ngôi chùa này, ngươi sẽ vấp ngã và nhặt được một thứ gì đó. Hãy cầm nó theo và đi về phía Tây.”
Quả nhiên, khi bước ra khỏi chùa, anh trượt chân ngã và tay chạm vào một vật. Đó là một sợi rơm khô.
“Chỉ là một sợi rơm, chẳng có tác dụng gì cả,” anh nghĩ, nhưng vẫn làm theo lời Quan Âm, giữ lấy sợi rơm và bước về phía Tây.
Khi đi được một đoạn, một con ruồi nhặng bay đến. Anh bắt lấy nó, buộc vào đầu sợi rơm, rồi tiếp tục đi.
Đến một thị trấn nhỏ, anh gặp một đứa bé đang khóc nức nở. Thấy con ruồi nhặng buộc trên sợi rơm, đứa bé bỗng ngừng khóc và cười rạng rỡ. Anh liền tặng sợi rơm đó cho đứa bé. Đổi lại, mẹ của đứa bé tặng anh ba quả quýt.
Cầm ba quả quýt trên tay, anh tiếp tục đi về phía Tây. Trên đường, anh gặp một cô gái đang ngồi bên vệ đường, khuôn mặt nhợt nhạt vì khát nước. Anh liền đưa cô ba quả quýt. Nhờ đó, cô dần hồi phục sức khỏe. Để cảm ơn, cô tặng anh một tấm vải lụa quý giá.
Mang theo tấm lụa, anh lại đi tiếp về phía Tây. Đi được một đoạn, anh gặp một võ sĩ samurai và con ngựa gầy yếu của ông ta. Nhìn thấy tấm lụa đẹp, vị samurai liền ngỏ ý đổi con ngựa lấy tấm lụa. Sau đó, ông ta mang tấm lụa đi về hướng Đông.
Người đàn ông chăm sóc con ngựa suốt đêm. Đến sáng, con ngựa đã khỏe mạnh và tràn đầy sức sống.
Dẫn ngựa đi tiếp, anh đến một thành phố lớn. Tại đây, một phú ông nhìn thấy con ngựa và rất thích. Ông ta mời anh về nhà dùng trà. Khi trà được mang ra, người đàn ông kinh ngạc nhận ra cô gái bưng trà chính là người mà anh đã cho quýt trên đường.
Phú ông thấy xúc động trước sự nhân từ và câu chuyện kỳ lạ của anh. Ông quyết định gả con gái cho anh. Từ đó, người đàn ông trở thành phú ông giàu có, đúng như lời Quan Âm đã nói, bắt đầu từ một sợi rơm.
Suốt cuộc đời mình, anh không bao giờ coi thường bất kỳ vật nhỏ bé nào. Dân làng yêu mến gọi anh là “Triệu phú bó rơm".